Kết quả 1 đến 8 của 8

Chủ đề: Những vần thơ đẹp về mùa thu

  1. #1

    Những vần thơ đẹp về mùa thu

    Hiện giờ Hà Nội đang vào thu,
    Mùa thu, mùa của tựu trường, các em nhỏ tung tăng trong bộ quần áo mới, cặp mới, bút vở mới háo hức đến trường
    Mùa thu, mùa của sắc xanh hương cốm
    Mùa thu, mùa của những cơn gió chiều dịu dàng thổi trên làn tóc người thiếu nữ

    Mình mở đầu topic những vần thơ về Mùa Thu và bắt đầu bằng bài thơ Chiều Thu của Nguyễn Bính

    Chiều thu (Nguyễn Bính)

    Thăm thẳm trời xanh lộng đáy hồ,
    Mùi hoa thiên lý thoảng chiều thu.
    Con cò bay lả trong câu hát,
    Giấc trẻ say dài nhịp võng ru.

    Lá thấp cành cao gió đuổi nhau,
    Góc vườn rụng vội chiếc mo cau.
    Trái na mở mắt, nhìn ngơ ngác,
    Đàn kiến trường chinh tự thủa nào.

    Lúa trổ đòng tơ, ngậm cốm non,
    Lá dài vươn sắc lưỡi gươm con.
    Tiếng chim mách lẻo cây hồng chín,
    Điểm nhạt da trời những chấm son.

    Hai cánh chia quân chiếm mặt gò,
    Bê con đùa mẹ bú chưa no.
    Cờ lau súng sậy giam chân địch,
    Trận Điện Biên này lại thắng to.

    Sông đỏ phù sa, nước lớn rồi,
    Nhà bè khói bếp lững lờ trôi.
    Đường mòn rộn bước chân về chợ,
    Vú sữa đẫy căng mặt yếm sồi.

    Thong thả trăng non dựng cuối làng,
    Giữa nhà cây lá bóng xiên ngang.
    Chiều con, cặm cụi đôi ngày phép,
    Ngồi bẻ đèn sao, phất giấy vàng.

    Thơ của Nguyễn Bính thật là giàu hình ảnh và màu sắc
    Sửa lần cuối bởi WhiteBear; 17-09-2016 lúc 10:41 PM.
    Nature Beauty ^^

  2. #2
    Đi tìm mùa thu Hà Nội (Nguyễn Đắc Như)

    Em gái Huế lần đầu
    Gặp mùa thu Hà Nội
    Háo hức đi tìm sắc vàng cây cơm nguội mà không thấy
    Lại đi tìm lá đỏ cây bàng màu lửa cháy mà cũng không ra

    Em hỏi tôi đường hoa sữa có xa ?
    Tôi im lặng
    Thu mới về một nửa
    Cốm ngậm màu xanh, hồng chờ sắc đỏ
    Hoa sữa ủ hương đợi gió heo may
    Nắng ngập ngừng rắc vàng bụi lên cây
    Phủ vết rám cho ươm dần trái bưởi

    Tôi im lặng
    Và em thôi hỏi
    Em mỉm cười trong nhạt nắng bâng khuâng
    Ánh mắt buồn thoáng một nét xa xăm
    Của trời trong và mây thu Hà Nội
    Dẫu vẫn biết thời gian không vội
    Tôi ước thầm mùa thu chín nhanh hơn.

    Nature Beauty ^^

  3. #3
    Hà Nội mùa này sấu chín chưa em? (thơ Lê Giang)

    Hà Nội mùa này sấu chín chưa em?
    Hàng me Sài Gòn đang vào mùa thay lá
    Thoang thoảng vị chua khiến lòng anh nhớ quá
    Nhớ mùa sấu rụng phố Tràng Thi

    Nhớ dáng em ngồi, nhớ bước em đi
    Nhớ tiếng em cười, hờn ghen bóng gió
    Yêu em, yêu em vì em là ngọn lửa
    Hơ ấm lòng anh khi tất cả đã xa vời

    Tuổi đang yêu chua chát cũng ngọt bùi
    Trái sấu chia đôi tay và tay chấm muối
    Chỉ có vậy mà lòng mình bối rối
    Để bây giờ thèm sấu nhớ tay ai?

    Anh muốn tức thì hoá cánh chim bay
    Ra nhặt sấu giữa phố đông Hà Nội
    Cho hai đứa lại xoè tay chấm muối
    Có sao đâu, dù sấu đã trái mùa!...

    Hà Nội vào thu vắng những cơn mưa
    Em hát với Sài Gòn, mưa lâm thâm mái phố
    Thấm vào anh từng hạt thương, hạt nhớ
    Hạt sấu nào chín rụng giữa lòng tay!
    Nature Beauty ^^

  4. #4
    Cảm ơn anh nhé! Nhớ hồi những năm đầu thập niên 90 thế kỷ 20 (nói như xa xôi lắm rồi ý), rất nhiều bài hát về Hà Nội được phát trên TV với Mỹ Linh, Thanh Lam, Hồng Nhung, Thu Phương... Hồi đấy em thích nhất là Hà Nội đên trở gió, có phải em mùa thu Hà Nội, hay cả Hoa sữa.... nữa. Giờ là thế kỳ 21 và một loạt cây trên đường Kim Mã sắp bị dời đi (hay là đốn hạ). Sẽ khác Hà Nội trong thơ Nguyễn Bính phải biết.

  5. #5
    Viết lại một bài thơ Hà Nội (Lưu Quang Vũ)

    Giới thiệu cho các bạn một bài thơ về Hà Nội "hào hoa mà lầm than" mà Vanh rất thích, từ nhà thơ, nhà soạn kịch... kiệt xuất Lưu Quang Vũ:

    Thành phố tiếng cười thành phố nước mắt
    Con gió đi về ngõ chợ mùa đông
    Những bầy ve suốt mùa hè kêu khát
    Những quả bóng màu bay mất
    Những mặt hồ vụt mở giữa trưa xanh
    Cái thành phố lam lũ mà chải chuốt
    Cứng cỏi mà đau xót
    Hay nhớ và hay quên
    Nơi năm đói người kéo về nằm chết
    Nơi những Giáng Kiều gặp gỡ Tú Uyên
    Nơi tôi vào đời cùng với cuộc chiến tranh
    Những năm khó khăn
    Hè phố đầy hầm, tường đầy khẩu hiệu
    Quần áo và mặt người màu cỏ héo
    Thiếu ăn thiếu mặc thiếu nhà
    Người đợi tàu ngủ chật sân ga
    Trẻ con thiếu nơi học hành dạy dỗ
    Các cô gái trở nên suồng sã
    Những năm già trước tuổi
    Những năm thương Hà Nội trăm lần hơn.

    Ngày ấy mắt còn trong trẻo trước tai ương
    Em còn trẻ chúng mình sôi nổi lắm
    Thích gặp nhau giữa đám đông bè bạn
    Yêu em nhiều mà cứ cố quên đi
    Tưởng như thế mới là người cứng rắn.

    Hôm nay từ mặt trận
    Tôi trở về thành phố tuổi thơ
    Trời trong veo dưới những vũng nước mưa
    Người trên phố xếp hàng dài mua củi
    Nghe loáng thoáng bên tai vài câu nói
    Thấy bao mối lo bao việc nặng phải làm
    Tôi nhớ quả đồi khét lẹt khói bom
    Gian hầm nóng thiêu dưới đất
    Máu ướt đẫm bàn tay khi tôi nâng xác bạn
    Anh ấy chết cho Hà Nội của tôi
    Cho mỗi ngôi nhà cho mỗi niềm vui
    Các anh không về, chúng ta còn lại
    Thật vô cùng tội lỗi
    Nếu ta thiếu lòng dũng cảm lớn lao
    Dũng cảm trước quân thù dũng cảm với nhau
    Để biến ước mơ thành sự thật
    Vết thương thành tiếng hát
    Mọi người thành anh em
    Người ta không thể sống bằng niềm tin đẹp
    Bằng áp phích trên tường bằng những lời đanh thép
    Phải mang cho mọi người áo mặc cơm ăn
    Phải có nhà trường cửa sổ trời xanh
    Những bàn tay dám làm những tấm lòng dám thật
    Cuộc đời chẳng dừng chân một phút
    Những điều hôm qua tưởng tuyệt vời tốt đẹp
    Đến nay thành không đủ nữa rồi
    Những người tốt tự bằng lòng với hôm nay
    Mai sẽ là kẻ xấu
    Thành phố lớn lao bí mật tựa cuộc đời
    Tốt đẹp mà dang dở
    Tôi dâng trọn đời tôi còn chưa đủ
    Không đắn đo tôi gửi hết niềm tin
    Hà Nội một công trường ngổn ngang
    Hà Nội bàn tay cô gái dệt
    Vầng trán cụ già nhăn nheo dĩ vãng
    Những ngọn đèn đọc sách thâu đêm
    Những quán cà phê ngon
    Những bức tranh sơn dầu đầy nắng
    Hà Nội trái tim của những cuộc chiến đấu ở Đông Dương
    Những cửa gương hy vọng
    Trên chông gai trên ngói nát
    Nhà mới sẽ cao lên
    Sẽ có mái hồng sẽ có tổ chim
    Nụ cười mới cơn mưa rào cũng mới
    Anh vẫn như ngày mười bảy tuổi
    Ngực bồn chồn ước ao
    Như chưa hề có chuyện khổ đau
    Đêm nay đi bên nhau tới sáng
    Mặt trời từ vực sâu đen thẳm
    Từ biển đêm trằn trọc
    Sáng dần lên trên những ngón tay em.



    Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002

    Sửa lần cuối bởi deppvanhjohnny; 20-09-2016 lúc 03:16 PM.

  6. #6
    Nụ cười thu (Nguyễn Thế Hoàng Linh)

    Xin 5 phút giới thiệu một nhà thơ đương đại mà Vanh cũng rất khoái, bác này cá tính lắm nhé...


    một ngày gió mùa thu tập làm mùa đông
    chỉ hơ lạnh những trái tim vốn lạnh
    không nhận được tiếng sữa hoa run rỉ
    nghĩ thoảng qua kí ức đã ngào thơm

    nụ cười em như hoa sữa vừa đơm
    tôi chẳng muốn giải thích thêm gì nữa
    nụ cười em như dòng sông hoa sữa
    như bàn tay hoa sữa nụ cười em

    nụ cười em như ban mai trùm ấm màn đêm
    như trời trong chan nắng lên sông băng
    như giọt mi gõ cửa đôi mắt khép
    như hương trăng cho riêng mình tôi

    nụ cười em như gió tơ quệt ấm làn môi
    vậy ra đất trời ngọt ngào đến thế
    tôi như trẻ thơ giữa vòng tay bồng bế
    từng nhịp tim kết mật đổ luyênh loang

    nụ cười em như màn mưa mọc lên tự ngọn đồi hoang
    một vườn nắng rủ mi lướt thướt
    tôi róc rách qua từng luống vui đang cuộn lên rộn rĩ trong vườn ươm nhân gian
    nơi một ngày gió mùa thu tập làm mùa xuân


    (2001)

  7. #7
    Người con giai đến phòng em chiều thu (Lưu Quang Vũ)


    Người con giai đến phòng em chiều thu
    Mặc áo mưa lính rách rưới
    Hắn buồn và nói huyên thuyên

    Người con giai đi tìm em mười năm
    Hắn từ mặt trận trở về
    Từ quán rượu từ phố đông huyên náo
    Từ những câu thơ tuyệt vọng trở về
    Bị lừa dối, bị lăng nhục
    Rách rưới, bơ phờ, cô độc
    Hắn ngồi trước mặt em

    Bây giờ sắp hết năm
    Đường vào ô lem luốc bụi than
    Những mái nhà xám đen
    Những người đẩy xe gầy guộc
    Tiếng chim trong veo trên đỉnh thông chiều
    Anh muốn nói những lời thầm kín
    Như men trắng lên màu trong lò nung
    Những đường nét hiện hình
    Phút hồi hộp lạ lùng
    Chỉ riêng lửa biết
    Phút khát vọng thành màu trên khung vải
    Phút tình yêu đậu cánh xuống trang thơ
    Điều anh không nói ra
    Riêng lòng em hiểu biết.

    Em bảo cuộc đời này thảm hại lắm xấu xa lắm
    Tất cả đều buồn cười vô nghĩa lý
    Mà khổ sở mà chết người
    Nhưng em ơi
    Đâu đã là tuyệt vọng
    Nếu mọi người tốt đều lặng im
    Giữ riêng bàn tay sạch
    Ai là người dọn đi bùn rác
    Ai là người gieo hạt
    Cho ban mai tươi lành ?
    Người con giai nói với em
    Hắn không phải là tấm hình đẹp trong sách
    Hắn chỉ là dãy phố nghèo lấm đất
    Không giấu che sự thật của lòng mình
    Chỉ là bờ đê nhiều khói và than
    Là con thuyền
    Luôn luôn kiếm tìm, luôn luôn từ bỏ
    Với cuộc đời thường em còn bao mối dây gắn bó
    Em đi được với hắn không ?


    Nguồn:
    Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002
    Tập "Bầy ong trong đêm sâu (1993)"

    PS: Vanh mạn phép add thêm bài này nữa nhé, vì thơ LQV hay và ám ảnh không tả được ý

  8. #8
    Chùa vắng (Nguyễn Bính )

    Gió chiều cầu nguyện đâu đây,
    Nắng chiều cắt đoạn một ngày cuối thu.
    Sư già quét lá sau chùa,
    Để thiêu xác lá trước giờ lên chuông.
    Nature Beauty ^^

Quyền viết bài

  • Bạn không thể đăng chủ đề mới
  • Bạn không thể gửi trả lời
  • Bạn không thể gửi đính kèm
  • Bạn không thể sửa bài
  •